Sau khi được đặc cách và có màn trình diễn làm dậy sóng vòng Giấu mặt The Voice, cô gái vừa ăn vừa hát - Vũ Thị Phượng cho biết, thời gian đầu cô cảm thấy khó xử khi một số thí sinh đã có thành kiến và suy nghĩ không hay về mình. "Tuy nhiên, sau một thời gian cùng
06:00 - 16/5/2020. Xuất thân từ sân khấu kịch Nụ Cười Mới, anh là gương mặt đa tài trên sân khấu kịch hiện nay, để lại dấu ấn nhất định trong lòng khán giả hâm mộ. Diễn viên - đạo diễn Hoàng Mèo. Với xuất phát điểm là diễn viên sân khấu, nhưng Hoàng Mèo lại rất
Chương 57: Chương 57. Chương trước Chương tiếp. Buổi tối. Trên một chiếc cầu thang xoắn ốc, Nhạc Thanh Dao mệt mỏi không ngừng chạy lên, theo sau là Viên Hàng và Dư Hân Khiết. Cô dùng hết sức đẩy cửa cầu thang, cuối cùng cũng đến sân thượng, Dư Hân Khiết đang cầm
Ngoài ra, cuộc sống của người đẹp khi bước vào hào môn của ông xã đại gia cũng khiến nhiều người tò mò. Kết hôn năm 20 tuổi khi vừa đăng quang Hoa hậu, Thu Ngân hiện tại đã là bà mẹ của con trai gần 3 tuổi.
Khi hào môn không trải thảm đỏ: Mỹ nhân Hoa ngữ dù sinh được đích tôn vẫn phải sống ở khách sạn, kẻ 'bán mạng' làm việc để trả nợ cho chồng 08/07/2020 09:11:50 GMT+7
Vywamus cũng nói với tôi rằng thương số Ánh Sáng cần thiết cho sự thăng thiên thực sự và cuộc điểm đạo thứ sáu là 80%. Cuộc điểm đạo thứ 7 đòi hỏi một thương số ánh sáng tối thiểu là 92% để thăng lên. Cuộc điểm đạo thứ 3 và hợp nhất linh hồn cần 56%; cuộc
26x3c. Edit Su ???????????? 02/11/2020Nhạc Thanh Dao diễn xong thì trở lại phòng hóa trang, phát hiện Dư Hân Khiết cũng đang ở nhớ ra đạo diễn có mời diễn viên khách mời cho bộ phim khi Dư Hân Khiết tới, hai nhân viên trang điểm lập tức vây quanh giúp cô ta tạo cô ta ngồi là chỗ lúc trước Nhạc Thanh Dao ngồi hóa trang, vừa rồi biên kịch tới đây thúc giục, cô vội vàng tới phim trường nên đã bỏ quên túi xách ở chỗ Thanh Dao tìm hết một lượt phòng hóa trang cũng không thấy túi xách của mình đâu, hỏi nhân viên đang trang điểm cho Dư Hân Khiết"Chiếc túi tôi để ở chỗ ngồi đâu mất rồi?".Nhân viên trang điểm lắc đầu "Cái này tôi không có thấy."Nhạc Thanh Dao nhìn Dư Hân Khiết nói "Hân Khiết, túi của tôi hình như ở dưới chỗ cô đang ngồi, cô có thể tránh ra một chút không?"."Cô nói chính là cái này sao?" Trợ lý Quách Ngọc Linh của Dư Hân Khiết lôi từ trong thùng rác ra túi của Nhạc Thanh Thanh Dao đứng im, Vu Tĩnh Lan không nhịn được cơn giận này, "Mấy người quá đáng rồi đó."Quách Ngọc Linh nhìn cái túi trên tay, "Xin lỗi, tôi cứ tưởng đây là chiếc túi 20 tệ tùy tiện mua ngoài đường mà nhân viên nào vứt bỏ không cần nữa, cũng không ngờ tới là của Nhạc tiểu thư."Dư Hân Khiết giả bộ dạy bảo "Ngọc Linh, không được như vậy, Thanh Dao nhận một bộ phim cũng chỉ kiếm được chút tiền, nuôi bản thân mình còn khó nên không mua được túi xách hàng hiệu cũng là chuyện bình thường.""Cũng đúng, thật xấu hổ quá." Quách Ngọc Linh cầm chiếc túi đưa tới trước mặt Nhạc Thanh Dao, "Trả cho cô."Vu Tĩnh Lan liếc xéo cô ta một cái, nói với Nhạc Thanh Dao "Dao tỷ, không phải là Tiêu tổng của tập đoàn Truyền Kỳ có tặng cho chị một chiếc túi LV sao? Sao chị không dùng tới?".Nghe đến Tiêu tổng của tập đoàn Truyền Kỳ, vẻ mặt Dư Hân Khiết thay đổi."Túi LV thường để loại phụ nữ ham hư vinh đem ra khoe khoang, không hợp với chị." Nhạc Thanh Dao lấy lại túi xách trên tay Quách Ngọc Linh, nói với Vu Tĩnh Lan "Đi thôi.""Thanh Dao." Dư Hân Khiết gọi cô lại. Nhạc Thanh Dao quay đầu lại, " Làm sao vậy?"."Mấy ngày nữa là kỉ niệm 20 năm thành lập tập đoàn Truyền Kỳ, cô thân với Tiêu tổng như vậy, bữa tiệc buổi tối hôm đó chắc là cũng được mời đi chứ?".Nhạc Thanh Dao nói "Ngày hôm qua mới nhận được thiệp mời."Dư Hân Khiết cười cười, "Lúc đó nhớ mang theo túi LV mà Tiêu tổng tặng cô đi tham trường hợp này cũng không thể keo kiệt được."Nhạc Thanh Dao cười cười, "Yên tâm, sẽ không quên đâu."Nhạc Thanh Dao xoay người đi ra ngoài, Vu Tĩnh Lan tích tụ đầy oán khí, cảm thấy bước chân thật nặng nề, "Dao tỷ, đến buổi tiệc tối hôm đó chị nhớ đeo dây chuyền kim cương và túi xách LV mà Tiêu tổng tặng, nhất định khiến cô ta mù mắt chó."Nhạc Thanh Dao nói "Chị đã đem trả lại rồi."Vu Tĩnh Lan bộ dạng bi thảm, "Chị thật sự đem trả lại? Chị coi tiền như rác hả?"."Bình tĩnh."Nhạc Thanh Dao có thể bình tĩnh chứ cô không thể bình tĩnh được! Dư Hân Khiết rõ ràng chính là muốn chê cười chúng ta, "Nếu không thì bây giờ chúng ta đi mua một cái đi?"."Không cần.""Vậy đến tối hôm đó chị không có túi LV thì làm sao?".Vu Tĩnh Lan nhìn bộ dáng bình tĩnh của Nhạc Thanh Dao, nhớ tới một câu Hoàng đế không vội thái giám đã ngoài phim trường có một chiếc xe đang dừng ở đó, cửa kính hạ xuống dưới, ngồi ở ghế sau là Tiêu Chính Vũ tổng giám đốc tập đoàn Truyền Thanh Dao suy nghĩ, có nên đi qua chào hỏi hay không."Dao tỷ, là Tiêu tổng." Vu Tĩnh Lan nhắc nhở bên tai."Chị thấy rồi.""Làm sao bây giờ?""Đi qua chào hỏi." Tuy cô cùng Tiêu Chính Vũ không thân, nhưng rốt cuộc thì cũng đã từng cùng nhau vào sinh ra tử."Tiêu tổng." Nhạc Thanh Dao cười chào anh một tiếng."Lên xe." Tiêu Chính Vũ Thanh Dao ngẩn người, "Làm gì?""Mẹ tôi muốn gặp cô." Tiêu Chính Vũ nhàn nhạt Thanh Dao chỉ chỉ chính mình, "Gặp tôi?"Tiêu Chính Vũ nói "Bà chỉ là muốn gặp mặt cảm ơn cô."Nhạc Thanh Dao hiểu được, cô cứu Tiêu Chính Vũ, chắc là mẹ anh ta chỉ vì khách khí một chút nên mới muốn gặp mặt cảm Chính Vũ nhìn bộ dạng khó xử của cô, "Có đi hay không?"Nhạc Thanh Dao thực ra không muốn đi, trước đây chưa từng gặp mặt thì cũng đâu có gì hay để mà, phu nhân chủ tịch tập đoàn Truyền Kỳ muốn gặp, cô không đi thì có vẻ quá mức kiêu ngạo, Nhạc Thanh Dao còn không muốn bị người khác nói là kiêu căng, ngạo Thanh Dao cong lưng, nhìn vào Tiêu Chính Vũ ở trong xe, "Tôi có thể hỏi anh một vấn đề không?""Nói.""Mẹ anh thế nào?"Tiêu Chính Vũ nhướng mày, "Cái gì thế nào?"Nhạc Thanh Dao nói "Ý của tôi là, mẹ anh là người như thế nào?"Tiêu Chính Vũ nhìn cô, "Có liên quan?""Có." Nhạc Thanh Dao thực nghiêm túc nói "Đây, tôi đưa cho anh mấy ví dụ cho dễ lựa chọn, kiểu nghiêm túc, vũ mị, ôn hòa, hay lạnh nhạt."Tiêu Chính Vũ nhìn phía trước, nhàn nhạt nói "Ôn hòa."Nhạc Thanh Dao cười hắc hắc, "Vậy đi thôi."Nhạc Thanh Dao xoay người đưa chìa khóa xe giao cho Vu Tĩnh Lan, "Em đem xe chạy về nhà đi, sáng mai tới đón chị.""À, được."Nhạc Thanh Dao vòng qua đầu xe, kéo cửa xe ngồi theo đường đi, Tiêu Chính Vũ ngồi im như Thanh Dao lấy điện thoại ra nghịch, thỉnh thoảng liếc liếc mắt một cái nhìn người bên Chính Vũ không lừa cô, mẹ anh ta thật sự là một người ôn hòa, hơn nữa còn đặc biệt nhiệt Thanh Dao cùng bà chào hỏi, bà liền tới cầm tay cô, lôi kéo cô tới ghế sô pha ngồi, cứ mở miệng là Thanh Dao, Thanh ngoài của mẹ Tiêu Chính Vũ nhìn qua nhiều nhất là 35 tuổi, nhưng đã có đứa con trai Tiêu Chính Vũ 28 tuổi, đoán chừng tuổi thật không thua kém 50 có tiền sẽ bảo dưỡng quả nhiên là khác biệt."Bác còn tưởng rằng cứu Chính Vũ sẽ là một cô gái cường tráng, không ngờ tới lại văn tĩnh như vậy." Toàn bộ hành trình Chu Tuệ Tâm đều mỉm cười, nhiệt tình đến làm Nhạc Thanh Dao không biết chống đỡ như thế nào, chỉ có thể hỏi một câu đáp một câu."Sức lực của cháu lớn.""Mau nói cho bác gái biết, lúc ấy cháu làm sao cứu được người?"Nhạc Thanh Dao ngẩng đầu nhìn nhìn Tiêu Chính Vũ ngồi bên kia lẳng lặng uống cà phê, nói với Chu Tuệ Tâm "Thật ra, cũng không có gì đặc biệt, chính là đập vỡ cửa sổ, kéo người ra ngoài."Nói xong, Nhạc Thanh Dao lại ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tiêu Chính Vũ, Tiêu Chính Vũ cũng đúng lúc nhìn lại."Còn gì nữa?" Chu Tuệ Tâm hỏi."Hết rồi ạ." Nhạc Thanh Dao lắc lắc mắt Chu Tuệ Tâm lộ ra cảm kích, cảm khái nói "May mà có cháu, nếu không thật sự không biết sẽ ra sao."Bầu không khí trở nên ngượng ngùng, Nhạc Thanh Dao hơi xấu hổ, "Không có gì, cũng chỉ là đi ngang qua, thuận tiện cứu mà thôi."Tiêu Chính Vũ buông cà phê, nhìn cô, "Thuận tiện như thế nào?"Cô đương nhiên không thể nói cô đã sớm biết hắn sẽ xảy ra tai nạn xe cộ cho nên đuổi theo, Nhạc Thanh Dao ậm ừ một chút, "Chính là......!Đi ngang qua......!Sau đó thấy được, liền xuống xe giúp đỡ."Chu Tuệ Tâm thấy Nhạc Thanh Dao trả lời không tự nhiên, nói sang chuyện khác "Thanh Dao cũng là diễn viên đúng không?""Dạ.""Đã đóng những phim nào rồi, để hôm nào bác cũng xem."Nhạc Thanh Dao cười khan vài tiếng, "Phim thì rất nhiều,nhưng đều không phải nhân vật quan trọng."Chu Tuệ Tâm cười cười, "Không sao, ngay từ đầu diễn một ít vai không quan trọng, coi như là luyện tập, về sau nhận vai chính mới thuận tay.""Dạ."Chu Tuệ Tâm nhìn về phía Tiêu Chính Vũ, "Chính Vũ, hiện tại con đang quản lý công ty, có vai điện ảnh nào tốt thì nhất định phải nhớ tới Thanh Dao."Tiêu Chính Vũ nhìn nhìn Nhạc Thanh Dao, Nhạc Thanh Dao híp mắt cười cười với anh, cầm ly cà phê trên bàn lên uống một ngụm."Cô ấy thích diễn nữ vai phụ." Tiêu Chính Vũ Thanh Dao suýt chút nữa bị cà phê vừa uống làm sặc, ho khan vài tiếng, khụ đến mặt đỏ tai Tuệ Tâm nhăn mi, thuận thuận, "Thanh Dao, cháu không sao chứ."Nhạc Thanh Dao che miệng khụ vài cái mới ngừng, "Không, không sao ạ, xin lỗi, cháu thất lễ."Tiêu Chính Vũ đưa cho cô một cái khăn tay, Nhạc Thanh Dao nhận, nói một câu cảm ơn. "Đúng rồi, Thanh Dao, ở lại đây ăn cơm chiều đi."Nhạc Thanh Dao nhìn nhìn bầu trời bên ngoài, đã tối, "Cảm ơn bác gái, nhưng mà cháu còn có chút việc, phải đi về trước ạ."Chu Tuệ Tâm nắm lấy tay cô, "Vội gì chứ, dù sao cũng phải ăn cơm, đợi lát nữa ăn cơm xong, bác bảo tài xế đưa cháu về, không mất thời gian đâu."Nhạc Thanh Dao thấy thành ý của Chu Tuệ Tâm, liền gật đầu đáp Tuệ Tâm lại lôi kéo Nhạc Thanh Dao lại nói một vài lời, "Đúng rồi, nghe Chính Vũ nói trang sức và đồ trang điểm lần trước bác chọn cháu không nhận, có phải là không thích hay không?"Hóa ra những quà tặng đó là Chu Tuệ Tâm chuẩn bị, Nhạc Thanh Dao liếc liếc mắt nhìn Tiêu Chính Vũ, cười gượng, "Những thứ đó đều là đồ đắt tiền, cháu dùng không hợp lắm.""Đường đường là đại minh tinh mà mộc mạc như cháu không nhiều lắm." Chu Tuệ Tâm nói "Hay là, hôm nào chúng ta lựa thời gian, cùng đi dạo phố, xem cháu thích cái gì.""Dạ, để sau đi ạ."Bởi vì tai nạn xe cộ Tiêu Chính Vũ phải tĩnh dưỡng nửa khi trở lại công ty, lập tức mở một cuộc việc tổ chức lễ kỉ niệm 20 năm thành lập công ty, phó tổng đã sắp xếp xong, Tiêu Chính Vũ nghe xong kế hoạch của phó tổng, nói "Làm như vậy đi.""Được." Phó tổng đóng tài liệu lại, xoay người đi ra lý Quan Cảnh Hoa lướt qua phó tổng bước vào văn phòng tổng giám đốc, trên tay cầm một tập tài liệu, "Tiêu tổng, đây là tài liệu cá nhân của Nhạc Thanh Dao."Tiêu Chính Vũ nhận lấy, phía ngoài văn kiện là ảnh chụp của Nhạc Thanh Dao, mở ra xem từng trang một, nội dung phần lớn là sau khi cô gia nhập giới giải trí."Tiêu tổng, sao ngài đột nhiên lại cảm thấy hứng thú với một diễn viên vô danh như vậy?" Quan Cảnh Hoa Chính Vũ nâng nâng đầu, "Cậu thực sự muốn biết?"Quan Cảnh Hoa lắc lắc đầu, "Không cần thiết.""Tài liệu cứ để ở chỗ tôi, cậu ra ngoài đi."________Lần đầu edit, có gì sai sót mong mọi người thứ phát hiện lỗi sai chính tả hoặc câu văn không đúng thì các bạn hãy cmt để mình sửa ơn mọi người đã nhấn ???? cho mình nha❤.
Edit Su 🍀🍀🍀 02/11/2020"À, được rồi." Quan Cảnh Hoa mới vừa đi ra hai bước, quay đầu lại hỏi "Tiêu tổng, ngài đã biết bạn gái cùng ngài tham dự tiệc hôm đó rồi chứ." Mỗi khi tham gia tiệc tối đàn ông đều sẽ mang theo bạn gái, đã kết hôn thì sẽ đưa vợ mình tham gia, mà Tiêu Chính Vũ lại độc thân. Tiêu Chính Vũ còn không có chú ý tới việc này, "Ai?" "Dư Hân Khiết." Quan Cảnh Hoa nói. Dư Hân Khiết là một nữ minh tinh giới giải trí, lại là nữ thần quốc dân, cùng đi Tiêu Chính Vũ tham dự tiệc tối thực sự quá thích hợp. "Ai quyết định?" "Phó tổng, hắn nói chỉ là đề cử, đồng ý chọn hay không vẫn là ngài quyết định." Quan Cảnh Hoa thật cẩn thận mà quan sát đến vẻ mặt của Tiêu Chính Vũ "Ngài có sự lựa chọn khác rồi sao?" Tiêu Chính Vũ lơ đãng nhìn lướt qua ảnh chụp trong tập tài liệu trên tay, "Không, chọn cô ta đi." Lễ kỉ niệm 20 năm của tập đoàn Truyền Kỳ nhất định sẽ có một nửa người giới giải trí tới tham gia tiệc tối. Biết được Nhạc Thanh Dao sẽ đến tham gia, Chu Tuệ Tâm cố ý phái người tặng Nhạc Thanh Dao một bộ lễ phục, là một bộ váy dài cúp ngực màu rượu đỏ, đơn giản nhưng xa hoa. Nhạc Thanh Dao mặc vào lễ phục xong, Vu Tĩnh Lan nói "Dao tỷ, chị mặc bộ váy này, không thua kém Dư Hân Khiết một chút nào." Lưu Mộng Kỳ đưa chiếc túi LV hàng fake của mình cho cô, "Cái này tuy 99% giả, cậu cầm đi, người bình thường sẽ không nhận ra, vừa vặn cũng hợp với bộ váy của cậu." Nhạc Thanh Dao dở khóc dở cười. "Đều tại cậu, Tiêu tổng người ta tặng quà cho cậu, thế mà lại ngốc nghếch đem trả lại, nếu không thì cần gì dùng tới hàng giả này." Vu Tĩnh Lan vẻ mặt áy náy, "Đều do em, biết vậy sẽ không nói ra trước mặt Dư Hân Khiết." Nhạc Thanh Dao đưa túi cho Lưu Mộng Kỳ, "Hai người cũng đừng tự trách, người ta là nữ thần của vạn người, chắc lúc đó sẽ rất bận rộn, không rảnh quan tâm mình đâu." Lưu Mộng Kỳ thở dài một hơi, "Tùy cậu vậy." Lễ kỉ niệm 20 năm của tập đoàn Truyền Kỳ tổ chức ở đại sảnh của một khách sạn 6 sao, được trang trí đẹp đẽ quý giá kim bích huy hoàng, treo mấy cái đèn thủy tinh hơn một ngàn bóng khiến cho đại sảnh chiếu sáng như ban ngày. Trong đại sảnh đều là nhân vật nổi tiếng trong giới giải trí, tùy tiện quét liếc mắt một cái cũng biết tên. Nhạc Thanh Dao cùng một người khác cùng công ty có chút danh tiếng trong giới nghệ sĩ nam tham gia tiệc tối, nam nghệ sĩ muốn cùng các đạo diễn, nhà làm phim nói chuyện, Nhạc Thanh Dao không muốn đi theo, liền tìm cái góc ngồi ngây ngốc. Khi nhân vật chính Tiêu Chính Vũ cùng nữ thần quốc dân Dư Hân Khiết lên sân khấu, chói mù mắt một đám người, thực sự là trai tài gái sắc. Nếu không phải biết hôm nay là Lễ kỉ niệm 20 năm của tập đoàn Truyền Kỳ, mọi người còn tưởng rằng đây là lễ đính hôn của hai người bọn họ. Tiệc tối chính thức mở màn, đầu tiên là từ chủ tịch tập đoàn Truyền Kỳ đọc diễn văn, sau là tổng giám đốc Tiêu Chính Vũ lên tiếng. Nhạc Thanh Dao đứng ở xa xa bên ngoài mà nhìn lên Tiêu Chính Vũ đang nói trên đài. Không biết có phải ảo giác hay không, có vài giây Nhạc Thanh Dao cảm thấy tầm mắt Tiêu Chính Vũ dừng ở trên người mình. Phần diễn thuyết qua đi, trong đại sảnh vang lên đoạn nhạc phương Tây. Bạn đi cùng Nhạc Thanh Dao cũng không biết đi đã đi đâu, Nhạc Thanh Dao cũng lười đi tìm. "Nếu không thích những trường hợp này, vì sao không dứt khoát từ chối?" Nhạc Thanh Dao nghiêng đầu, thấy Tiêu Chính Vũ đứng bên cạnh, theo bản năng mà nhìn quanh anh, không thấy Dư Hân Khiết. Cô hơi hơi nâng cằm lên, "Anh làm sao biết tôi không thích?" "Cô thích?" "Không thích." Tiêu Chính Vũ nhìn thoáng qua ly rượu vang đỏ trên tay cô, "Cầm rượu, đừng đi lung tung." Nhạc Thanh Dao nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên gặp anh ta, cười nhẹ, "Yên tâm, lần này sẽ không làm đổ vào người anh đâu." "Tôi sợ cô làm đổ vào người khác." Nhìn phía trước thấy Dư Hân Khiết đang đi tới bên này, Nhạc Thanh Dao nhìn lướt qua mấy đôi nam nữ đang khiêu vũ trong sảnh, nói với Tiêu Chính Vũ "Tôi có vinh dự nhảy một điệu với anh không?" Tiêu Chính Vũ không trả lời, vươn tay phải, Nhạc Thanh Dao đặt tay vào lòng bàn tay anh. Tiêu Chính Vũ lấy ly rượu trên tay Nhạc Thanh Dao ra để một bên, nắm tay cô đi tới chính giữa đại sảnh. Một tay dắt, mặt khác một bàn tay đặt ở sau lưng cô, "Chuẩn bị tốt chưa?" Nhạc Thanh Dao đem tay trái đặt lên đầu vai anh, "Rồi." Hòa vào âm nhạc, Tiêu Chính Vũ cùng Nhạc Thanh Dao nhảy điệu Waltz nhẹ nhàng. iệu Walt. Váy Nhạc Thanh Dao nhảy điệu Waltz quá thích hợp, làn váy di chuyển theo bước chân, uyển chuyển nhẹ nhàng giống như con bướm tung bay. Tổng giám đốc tập đoàn Truyền Kỳ khiêu vũ cùng một nữ diễn viên vô danh, còn làm lơ bạn gái đêm nay là Dư Hân Khiết ở một bên, khiến cho không ít người nghị luận. Nhạc Thanh Dao khiêu vũ, tầm mắt ngẫu nhiên đảo qua Dư Hân Khiết bên kia hận không thể bóp nát cái ly trên tay, tâm trạng cô trở nên rất tốt. Nếu không có nhiều vị lão làng trong giới giải trí ở đó, Dư Hân Khiết phỏng chừng muốn nổi giận. "Cô có chắc là mình biết khiêu vũ không vậy?" Tiêu Chính Vũ hỏi. Nhìn bên ngoài có vẻ như là một màn phối hợp thực hoàn mỹ, nhưng trên thực tế, Tiêu Chính Vũ đã bị cô dẫm chân mười mấy lần. Nhạc Thanh Dao vẻ mặt đứng đắn, " Nói ra có thể anh không tin, kỳ thật tôi đã từng học một khóa chuyên môn về Waltz." Khi nói chuyện, Nhạc Thanh Dao lại lần nữa dẫm lên chân anh, Tiêu Chính Vũ mặt không đổi sắc mà dẫn bước chân cô nhảy chính xác, "Lần sau tìm giáo viên chuyên nghiệp chút." "Đau?" " Cô nói xem?" Nhạc Thanh Dao nheo đôi mắt cười cười, "Nhịn một chút sẽ vượt qua thôi." Tiêu Chính Vũ nhìn bộ dạng nheo đôi mắt cười của cô, bên môi cũng hiện lên ý cười. Tới phần sau, Nhạc Thanh Dao càng nhảy càng quen, thế là không dẫm phải chân Tiêu Chính Vũ nữa. Nhảy một điệu xong, Dư Hân Khiết hàm chứa cười đi tới, "Hai người vừa rồi nhảy khá tốt." Nhạc Thanh Dao cũng cười đáp lại cô ta, "Kỳ thật, là Tiêu tổng dẫn dắt tốt." Dư Hân Khiết đánh giá toàn thân Nhạc Thanh Dao một chút, "Đúng rồi, Thanh Dao, không phải Tiêu tổng tặng cô một cái túi LV sao? Sao không mang tới đây." Nhạc Thanh Dao nhìn nhìn Tiêu Chính Vũ, " Cô hỏi anh ta đi." Dư Hân Khiết nhìn về phía Tiêu Chính Vũ, Tiêu Chính Vũ nhàn nhạt nói " Cô ấy không thích." Nhạc Thanh Dao cũng không nghĩ tới Tiêu Chính Vũ sẽ giải thích giúp cô, thuận theo anh nói nói " Vì thế lần sau muốn đưa gì cho em thì nhớ kiếm thuứ em thích." Dư Hân Khiết lại lần nữa bị vả mặt, nhưng là ở trước mặt Tiêu Chính Vũ, cô ta vẫn làm bộ ôn nhu thiện lương, "Tiêu tổng, lão tổng của chúng ta vừa rồi nói tìm anh có chút việc, chúng ta cùng đi qua đi." Nhạc Thanh Dao nhìn Tiêu Chính Vũ bị Dư Hân Khiết dẫn đi, kỳ thật có ngu cũng nhìn ra được, Dư Hân Khiết thích Tiêu Chính Vũ. Nghe Lưu Mộng Kỳ nói, cô ta có thể làm bạn gái Tiêu Chính Vũ tham dự tiệc tối, cũng là âm thầm dùng thủ đoạn. Nhạc Thanh Dao bưng rượu ra đại sảnh, ngồi ở bên ngoài hoa viên ngắm ánh trăng trong chốc lát, thẳng đến khi tiệc tối kết thúc. Tiếp khách quý rời đi hết, Tiêu Chính Vũ cuối cùng mới đi. Nhạc Thanh Dao đi ở phía trước Tiêu Chính Vũ và Dư Hân Khiết, khi xuống cầu thang ra khỏi khách sạn, cả người cô lảo đảo, a lên một tiếng. Tiêu Chính Vũ vừa lúc đỡ lấy cô, nhìn qua giống như là đang ôm. Trong mắt Dư Hân Khiết mang theo tức giận, nhưng vẫn giả vờ hỏi han ân cần, "Thanh Dao, cô không sao chứ?" "Có, chân bị trẹo rồi."Cánh tay Nhạc Thanh Dao bám lấy bả vai Tiêu Chính Vũ, động tác thực thân mật. Tiêu Chính Vũ hỏi "Có thể đi được hay không?" "Không thể." Dư Hân Khiết duỗi tay lại đỡ, "Tôi đỡ cô đi xuống." Dư Hân Khiết mới vừa chạm vào người, cô hét to một tiếng, "Đau quá!" Dư Hân Khiết trợn trắng mắt liếc nhìn một cái, Tiêu Chính Vũ đem cả người cô bế lên, đi xuống cầu thang. Chân Nhạc Thanh Dao thực sự bị trẹo, chỗ chân khớp xương hồng một mảng, "Xem ra, tôi không thể lái xe rồi." Tiêu Chính Vũ nói "Tôi đưa cô trở về." "Không, không cần, anh đưa Hân Khiết trở về đi. Tôi tự mình lái xe cũng được." Tiêu Chính Vũ nói với Quan Cảnh Hoa phía sau " Tìm xe khác đưa Dư tiểu thư trở về." " Vâng, thưa Tiêu tổng."________Lần đầu edit, có gì sai sót mong mọi người thứ lỗi. Nếu phát hiện lỗi sai chính tả hoặc câu văn không đúng thì các bạn hãy cmt để mình sửa nhé. Cảm ơn mọi người đã đọc. Nhớ nhấn 🌟 cho mình nha❤
"XXX" là một bộ phim về thời Trung Hoa Dân Quốc, được quay tại một thành cổ ở thành phố tòa thành cổ vào đầu thế kỷ trước vẫn còn nguyên khi cải tạo, nó đã phát triển thành một du lịch và thánh địa quay Chính Vũ đưa Nhạc Thanh Dao đến cổng thành cổ, Vu Tĩnh Lan đã đợi sẵn, nhìn thấy Nhạc Thanh Dao, cô nhanh chóng chào, "Chị Dao."Tiêu Chính Vũ trên xe nói "Chiều nay anh đến đón."Nhạc Thanh Dao cúi xuống nói, "Tĩnh Lan lái xe của em tới, em có thể tự mình lái xe trở về.".Tiên Hiệp HayTiêu Chính Vũ bỏ ngoài tai lời nói của cô, "Khoảng năm giờ chiều, ngoan ngoãn chờ anh.""Ồ." Nhạc Thanh Dao cảm thấy Tiêu Chính Vũ đôi khi vẫn rất độc Chính Vũ lại nhìn Vu Tĩnh Lan, "Tĩnh Lan."Vu Tĩnh Lan đứng thẳng lưng, "Có, thưa Tiêu tổng.""Giúp tôi chăm sóc cô ấy thật tốt."Vu Tĩnh Lan nhìn Nhạc Thanh Dao, sau đó nhìn Tiêu Chính Vũ, "Được, được ạ."Nhạc Thanh Dao nói "Anh tới công ty đi, sắp muộn rồi.""Đến muộn không ảnh hưởng gì đến anh."Nhạc Thanh Dao giật mình, cô suýt chút nữa quên mất công ty là của dù anh không xuất hiện một ngày cũng không ai dám nói anh trốn phim "XXX", Nhạc Thanh Dao vào vai một tiểu thư con nhà giàu, vừa du học ở Anh về, mặc một bộ váy tây thời trang, tính tình vui vẻ và tư duy tiên đã bị thu hút bởi nhân vật nam chính, là gián điệp trong gia đình nhiên, cô ấy không phải là nữ chính, đã được định sẵn không có kết quả tốt với nam đến phim trường, Nhạc Thanh Dao cảm thấy một nửa giới giải trí đều tập trung ở đây, đội hình rất hùng hậu, diễn viên phụ đều là tuyến thay, cô cũng biết một vài người, chẳng hạn như Đinh Kiệt, khi cô ghi hình show thực tế có mối quan hệ khá Tĩnh Lan thì thào "Chị Dao, nhiều ngôi sao lớn quá.""Bình tĩnh."Vu Tĩnh Lan nhìn khắp nơi và thấy một người đàn ông cao ráo, đẹp trai trong bộ vest ở đằng xa. Cô ấy bắt đầu phấn khích, "Nhìn kìa, ở đằng kia, lạy Chúa, chính là Thiên Vương Đường Khôn, thần tượng của em."Nhạc Thanh Dao nhìn về hướng cô ấy chỉ, quả nhiên là Đường Thanh Dao trong lòng âm thầm tính toán, nhiều ngôi sao lớn như vậy, kinh phí của bộ phim này có thể lên đến hàng trăm triệu."Thanh Dao."Nhạc Thanh Dao theo tiếng nói và nhìn sang, là Đinh anh ấy mặc áo choàng, đeo kính và trang phục trí thức thời Trung Hoa Dân Thanh Dao gọi anh hai gặp nhau và chào Kiệt trêu chọc "Thực ra, lần này khá bất ngờ khi em vào vai một tiểu thư nhà nghĩ hình ảnh của em có thể hợp với vai tomboy".Nhạc Thanh Dao cười, "Không thích hợp đóng vai đại tiểu thư sao?""Không, chủ yếu là nữ cảnh sát trong "Ánh rạng đông ngày sau " quá xuất sắc và em thể hiện được bản chất của đó, trong rạp chiếu phim tôi đã nghĩ không hổ là một nữ hán tử."Nhạc Thanh Dao đã cố gắng hết sức để khôi phục lại một chút hình tượng, nhưng những vai diễn hiện tại đã đa dạng "Thế giới kì ảo", thậm chí còn là nữ cải trang cô muốn giải thích rằng mình cũng là một người phụ nữ, đoán cũng không ai tin điều Kiệt quay đầu nói "Nhân tiện, sau này nếu có cơ hội có thể hợp tác một lần.""Được rồi, em cũng rất mong được hợp tác với anh Kiệt."Đinh Kiệt chỉ vào một tòa nhà, "Phòng thay đồ ở trong nữa sẽ tới phần của em, em có thể đi trang điểm trước.""Vâng, cám ơn."Nhạc Thanh Dao bước vào phòng thay đồ và chào hỏi các nhân viên trong phòng thay viên ngay lập tức sắp xếp một chuyên gia trang điểm đến trang điểm và tạo kiểu tóc cho các hình tượng nhân vật trong phim này, Nhạc Thanh Dao mặc một bộ âu phục phương Tây có vẻ hơi khoa trương, mái tóc dài cuộn tròn và nửa đầu được che bằng voan điểm xong, Vu Tĩnh Lan nắm tay cô bước ra khỏi cửa, nói "Chị Dao, dáng vẻ của chị thật giống những tiểu thư đi du học về."Nhạc Thanh Dao thì thào "Nghiêm túc mà nói, chị thấy hơi kì.""Kì chỗ nào?""Váy, có cảm giác trống trống." Nhạc Thanh Dao nhìn xuống chiếc váy giống như một chiếc Tĩnh Lan thấp giọng hỏi "Có lạnh không?""Vẫn ổn."Lúc này, một nhân viên đạo cụ đi ngang qua cầm một hộp đồ và va vào Nhạc Thanh không thể đứng vững trên đôi giày cao gót và loạng Tĩnh Lan ôm cô toát mồ hôi lạnh, nói với người vừa đụng phải "Này! Sao anh không nhìn đường đi!"Nhân viên thành thật vội vàng đặt hộp xuống, xin lỗi "Thực xin lỗi, thực xin lỗi, cô Nhạc, cô không sao chứ."Nhạc Thanh Dao nói "Không sao, cứ làm việc đi."Vu Tĩnh Lan lo lắng nhìn Nhạc Thanh Dao, "Chị Dao, may mà không đụng phải.""Chỉ là va chạm nhẹ thôi, không sao đâu."Vu Tĩnh Lan thở phào nhẹ nhõm, "Vừa rồi em sợ chết chị ngã, Tiêu tổng nhất định sẽ hỏi tội em."Nhạc Thanh Dao mỉm cười, "Em không phải trợ lý của anh ấy, đừng sợ."Vu Tĩnh Lan quẹt miệng, "Em nghĩ bây giờ em là trợ lý của cả hai người."Nhạc Thanh Dao suy nghĩ một chút, có vẻ đúng, ngay cả Tiêu Chính Vũ cũng đã ra lệnh cho Vu Tĩnh Lan làm trình quay phim diễn ra suôn quay thứ ba, Nhạc Thanh Dao chỉ còn lại ba cảnh, đều ở bữa tiệc khiêu ngày nay, Lưu Mộng Kỳ chiều nào cũng mang trà chiều đến trường Thanh Dao uống cạn chén canh chua ấm áp, vị chua chua ngọt ngọt vào trong miệng, cảm giác buồn nôn khi mang thai nhanh chóng biến bát canh chua chua ấm nóng trong tay, Nhạc Thanh Dao nói "Phim mới của cậu sắp khởi quay rồi mà? Sao ngày nào cũng có thời gian mang trà chiều cho mình."Lưu Mộng Kỳ nói "Ngày mai mới đi, vì vậy mấy ngày này có lợi cho cậu rồi."Vu Tĩnh Lan ăn bánh, "Chị Kỳ, nơi chị đi quá xa rồi, nếu không chị Dao và em cũng có thể đến thăm.""Không cần thăm đi ăn thì được." Lưu Mộng Kỳ lấy điện thoại di động ra kiểm tra thời gian, "Ngày mai phải đi, về thu dọn đồ đạc trước đây.""Ừa, về đi."Vào buổi chiều, có một cảnh Nhạc Thanh Dao và nam phụ khiêu vũ tại vũ Thanh Dao đang mặc một bộ tây phục với một chiếc voan trắng che diễn hô hội trường kiểu phương Tây, năm hoặc sáu cặp nam nữ nhảy waltz trong trang phục Trung khiêu vũ với Nhạc Thanh Dao là Đường Khôn mặc bộ vest, anh ta cười nhẹ, vừa nhảy với cô vừa nói lời thoại."Tôi nghe nói cô La du học ở Anh.""Rồi sao?""Tôi cũng đã từng đến Anh, đó là một nơi rất tốt.""Dù tốt đến đâu, cũng là chỗ của người khác.""Ý của tôi là cho dù nó có tốt đến đâu thì cũng là của người vì ngưỡng mộ nó, tốt hơn là bạn nên xây dựng chỗ đứng của riêng mình.""Cắt!" Đạo diễn nói "Tuyệt vời!"Nhạc Thanh Dao vừa tách ra khỏi Đường Khôn, trong bụng đột nhiên có một cơn đau, cô ôm bụng, Vu Tĩnh Lan thấy cô có gì đó không ổn liền chạy nhanh lên, "Chị Dao, sao vậy?"Nhạc Thanh Dao nhíu mày, "Đau bụng."Vu Tĩnh Lan đỡ cô bỗng nhiên thấy máu chảy ra từ mặt đất, cô ấy bị sốc và hét vào người bên cạnh "Gọi xe cấp cứu!"——Tiêu Chính Vũ đã nhanh chóng đến bệnh viện ngay khi nhận được cuộc gọi, còn Vu Tĩnh Lan và điều phối viên của ê-kíp đang ở bên ngoài phòng phẫu thấy Vu Tĩnh Lan, Tiêu Chính Vũ thở hổn hển hỏi "Thanh Dao ở đâu?""Trong phòng phẫu thuật."Tiêu Chính Vũ nhìn vào phòng mổ đang đóng cửa và hỏi "Chuyện gì vậy?""Chị Dao đang quay một cảnh khiêu vũ, chỉ nhảy và nhảy, rồi chị ấy vòng tay qua bụng và nói rằng rất đau, và sau đó...!đứa bé mất rồi." Vu Tĩnh Lan lo lắng, nhìn vào mặt Tiêu Chính Vũ, cô ấy nói " Bây giờ đang thực hiện một cuộc phẫu thuật làm sạch tử cung ".Tiêu Chính Vũ cau mày, "Nhảy? Nhảy cái gì?""Em cũng không biết là kiểu nhảy gì, là kiểu nhảy ở các buổi khiêu vũ trong phim nước ngoài."Nhạc Thanh Dao bị đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, Tiêu Chính Vũ chạy lại rồi đi theo vào Thanh Dao đã trải qua cuộc phẫu thuật, giờ rất yếu, khi nhìn thấy Tiêu Chính Vũ, đôi mắt của cô đã ươn ướt, "Em xin lỗi..."Tiêu Chính Vũ ngồi xuống mép giường, nắm tay cô, "Chỉ cần em không sao là được, không cần xin lỗi."Nhạc Thanh Dao nói "Em nghĩ rằng khiêu vũ sẽ không sao."Vu Tĩnh Lan bên cạnh nói "Động tác vũ đạo không lớn, em cũng nghĩ như vậy là không sao."Cô y tá bên cạnh nhắc "Bệnh nhân vừa mổ xong, để bệnh nhân nằm nghỉ".Tiêu Chính Vũ nhắc đến chăn bông với cô, "Em ngủ một lát đi.""Ừ." Nhạc Thanh Dao mất máu quá nhiều, có chút choáng váng, nhắm mắt lại không bao lâu liền ngủ thiếp khi Nhạc Thanh Dao ngủ say, bác sĩ mở cửa bước vào, Tiêu Chính Vũ đứng dậy và nói với bác sĩ "Cô ấy ngủ rồi."Bác sĩ nhìn Tiêu Chính Vũ, "Anh là gì của bệnh nhân?"Tiêu Chính Vũ trả lời không do dự "Tôi là chồng của cô ấy." Bác sĩ nói "Vậy anh cùng tôi đến văn phòng.""Được."Tiêu Chính Vũ theo bác sĩ đến phòng khám, bác sĩ cho biết "Mặc dù nhiều người lựa chọn phá thai bằng thuốc nhưng thực sự việc sử dụng thuốc phá thai mà không có sự hướng dẫn của bác sĩ như cô Nhạc rất nguy không được xử lý tốt hoặc không kịp thời sẽ để lại di chứng."Tiêu Chính Vũ giật mình, cô ấy uống thuốc phá thai? nhưng cô vừa nói rõ ràng là do khiêu sĩ nói tiếp "Một số cơ thể phụ nữ không thích hợp để phá thai bằng thuốc, nếu không được vệ sinh sạch sẽ rất dễ gây ra một số bệnh về tử cung, vì vậy nếu sau này gặp phải những điều này thì vẫn phải hỏi ý kiến bác sĩ."Tiêu Chính Vũ im lặng một lúc, "Vậy bây giờ thân thể của cô ấy có vấn đề gì nghiêm trọng không?""Hiện tại không có gì nghiêm ấy vừa thực hiện phẫu thuật làm sạch tử cung, do mất máu nhiều nên cơ thể sẽ yếu hơn, cần phải nghỉ ngơi trong thời gian này.""Được."Rời khỏi văn phòng bác sĩ và vào phòng, Nhạc Thanh Dao vẫn đang khuôn mặt hơi tái nhợt của Nhạc Thanh Dao, Tiêu Chính Vũ cảm thấy phức đã nói rằng sẽ tôn trọng sự lựa chọn của cô và sẽ không bao giờ ép tại sao cô ấy lại chọn cách này? Không đủ tin tưởng anh?Vào buổi tối, Chu Huệ Tâm và Tiêu Kim Duy cũng đến bệnh Huệ Tâm buồn bã nhìn cô, "Đứa trẻ này thật là, sao mang thai vẫn đi quay phim.""Cháu cũng không ngờ sẽ như thế." Nhạc Thanh Dao nói nhỏ, như một đứa trẻ làm sai điều gì."Quên đi, cứ coi đứa nhỏ đó không có duyên với nhà họ Tiêu của chúng ta." Chu Huệ Tâm nắm tay cô, "Về sau cẩn thận một thai mấy tháng đầu không ổn định."Tiêu Kim Duy trầm giọng hỏi "Bác sĩ nói cái gì? Không có vấn đề gì lớn, đúng không?"Tiêu Chính Vũ ở phía sau ông nói "Không có vấn đề lớn, có thể xuất viện ngày mai."Chu Huệ Tâm an ủi "Sau khi xuất viện phải nghỉ ngơi thật được chạy lung tung thể mới là thứ quan trọng nhất."Nhạc Thanh Dao đáp "Vâng.".
Edit Su 🍀🍀🍀 15/3/2021Viên Hàng trong lòng cũng tức giận, không thể hiểu được vì sao lại bị Nhạc Thanh Dao đá. Cho rằng Nhạc Thanh Dao di tình biệt luyến với Tiêu Chính Vũ, là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga, lại không nghĩ rằng thế mà cô ta thật sự có thể bám vào Tiêu Chính Vũ. "Viên Hàng, anh nói xem, tại sao Nhạc Thanh Dao đột nhiên cùng Tiêu Chính Vũ hợp tác?" Vì tiếp cận Tiêu Chính Vũ, Dư Hân Khiết ngầm tốn không ít công phu, cũng vận dụng không ít quan hệ, nhưng Tiêu Chính Vũ vẫn trước sau lãnh đạm. Nếu Tiêu Chính Vũ đối tất cả mọi người như thế thì trong lòng cô cũng không đến mức khó chịu, nhưng cố tình, anh ta lại đối với Nhạc Thanh Dao là ngoại lệ. Điều này làm cho cục tức trong lòng cô như thế nào cũng không phát tiết ra được. Viên Hàng thở dài một hơi, "Tôi cũng thấy rất kỳ quái, theo tôi được biết, Nhạc Thanh Dao cùng Tiêu Chính Vũ trước giờ chưa từng có gì qua lại." "Nhất định là nữ nhân đê tiện kia dùng thủ đoạn!" Đôi tay Dư Hân Khiết gắt gao nắm chặt lấy túi xách, "Tôi xem cô ta có thể giả bộ thanh thuần bao lâu."Ăn cơm trưa, Tiêu Chính Vũ cùng Nhạc Thanh Dao đi tới bãi đỗ xe. Ấn khóa xe, Nhạc Thanh Dao đi đến cửa xe trước, quay đầu nhìn xe Tiêu Chính Vũ ở bên cạnh, "Tiêu tổng, tôi không làm chậm thời gian của anh chứ."Tiêu Chính Vũ nói "Ai mà chẳng phải dành thời gian ăn cơm."Nhạc Thanh Dao yên lòng, "Hay là, lần sau chọn chỗ nào gần công ty anh một chút, thời gian rảnh của tôi tương đối nhiều.""Tôi chỉ chọn nhà hàng, không chọn địa điểm.""Được."Nhạc Thanh Dao gần đây thật sự có chút nhàn rỗi. Tuy rằng là diễn một ít nhân vật nhỏ, ít ra vẫn là có thông cáo, nhưng mà gần đây thật sự là nhàn đến may 《 Cung Ngọc 》cuối tuần sau sẽ bắt đầu quay, nếu không cô thật sự thành người rảnh rỗi trong công một quán cà phê sáng sủa ngồi xuống, Nhạc Thanh Dao bắt đầu xem kịch bản《 Cung Ngọc 》. Trong khoảng thời gian này, kịch bản cô đã xem rất nhiều lần, nhiều chỗ lời kịch cô đều có thể thuộc, nhưng cô vẫn không thỏa mãn với việc chỉ thuộc đài từ, còn muốn cân nhắc mỗi một lời thoại nên diễn như thế một ly cà phê, ngồi bốn tiếng. Chờ đến khi hoàng hôn mặt trời lặn, cô mới cất kịch bản và rời nhận được điện thoại của giám đốc Mã Vân Tường ở bộ phận quản lý nghệ sĩ, Nhạc Thanh Dao còn cảm thấy rất kỳ quái. Trong điện thoạiMã Vân Tường nói hắn muốn cùng một đại đạo diễn Hồng Kông gặp mặt, muốn đem đưa cô theo đề cử với đạo chuyện này không phải nên do người đại diện làm sao?Nhạc Thanh Dao cảm thấy quái quái, nhưng Mã Vân Tường xem như người lãnh đạo trực tiếp, cô cũng không thể cự tuyệt, nếu không về sau ở công ty cô khó có thể mà sống Thanh Dao lái xe đến kháchsạn mà Mã Vân Tường nói trong điện thoại, tới một căn phòng trong, cô mới phát hiện, Viên Hàng cùng Dư Hân Khiết cũng có mặt, mà tên kia đạo diễn lại là đạo diễn nổi tiếng Hongkong Tưởng Duệ Hân Khiết ở đó, Nhạc Thanh Dao nhận định tuyệt đối không có chuyện gì Vân Tường giới thiệu nói "Tưởng đạo, vị này chính là Nhạc Thanh Dao của công ty chúng tôi."Tưởng Duệ Hoa đánh giá Nhạc Thanh Dao từ trên xuống dưới, loại ánh mắt này không phải kiểu thuần túy thưởng thức, mà là mang theo một chút tà Thanh Dao lễ phép chào hỏi, "Xin chào đạo diễn Tưởng."Mã Vân Tường chỉ chỉ vị trí bên cạnh Tưởng Duệ Hoa, nói "Thanh Dao, mau ngồi đi."Nhạc Thanh Dao đi qua ngồi Hân Khiết nói "Tưởng đạo, Thanh Dao của chúng tôi có tiếng thanh thuần, nếu là đạo diễn khác mời cô ấy ăn cơm, cô ấy đều không đi, cũng chỉ nghe được ngài đã tới, cô mới bằng lòng đến đây."Tưởng Duệ Hoa hàm chứa cười vỗ vỗ bả vai Nhạc Thanh Dao, dùng một câu dày đặc khẩu âm tiếng Quảng Đông nói "Nhạc tiểu thư đúng là gần bùn mà không hôi tanh mùi bùn."Nhạc Thanh Dao ngoài cười nhưng trong không cười, "Loại diễn viên nhỏ như tôi này nào dám không ra mặt, là Hân Khiết nói quá rồi."Người phục vụ của khách sạn lục tục mang đồ ăn lên, còn có vài bình rượu trắng nồng độ Vân Tường nói "Thanh Dao, Tưởng đạo thích uống rượu, cô lát nữa nhớ bồi ông ấy uống mấy chén."Nhạc Thanh Dao cười đến rất khó coi, nhìn lướt qua Viên Hàng, Viên Hàng cũng vừa lúc đang nhìn mắt Viên Hàng dừng ở trên người Tưởng Duệ Hoa, "Tưởng đạo, tác phẩm mới của ngài dự định khi nào bắt đầu quay?"Tưởng Duệ Hoa uống một chén rượu, "Hiện tại còn đang tìm kiếm diễn viên, nhanh thì trong vòng ba tháng tới có thể bắt đầu quay."Dư Hân Khiết nói tiếp, "Tôi xem qua kịch bản, cảm thấy Thanh Dao rất thích hợp một nhân vật bên trong, Tưởng đạo có thể suy xét cho Thanh Dao của chúng ta một vai.""A?" Tưởng Duệ Hoa hỏi "Nhân vật nào?""Nữ phụ." Dư Hân Khiết nhìn lướt qua Nhạc Thanh Dao nói "Diễn nữ phụ, Thanh Dao rất nhiều kinh nghiệm."Nhạc Thanh Dao chỉ cười không Duệ Hoa nhìn cô, "Bộ phim điện ảnh này của tôi có nữ phụ là điểm tuyệt nhất, nếu Nhạc tiểu thư có thể diễn, hôm nào hãy lại đây thử một lần. Không biết nhạc tiểu thư có chịu hay không?""Tưởng đạo không ngại tôi là kẻ vô danh, tôi đương nhiên sẽ đi."Viên Hàng rót cho Tưởng Duệ Hoa ly rượu đầy, liền giơ lên cái ly, "Tưởng đạo đường xa mà đến, hôm nay chúng ta làm chủ nhà, kính ngài một ly."Tửu lượng của Nhạc Thanh Dao rất khá, liên tục uống vài chén, mặt cũng không hồng. Nhưng Tưởng Duệ Hoa uống mấy chén rượu trắng xuống bụng gương mặt đều nổi lên đỏ ửng, tay cũng không an phận, đặt ở sau lưng Nhạc Thanh Dao sờ ra là tên háo Thanh Dao đứng lên, cười làm lành nói "Xin lỗi, tôi đi toilet chút."Ra ngoài, Nhạc Thanh Dao cảm thấy không khí trong toilet còn tươi mát Thanh Dao mở cửa một ngăn đi vào, ngồi ở trên bồn cầu, lấy di động, gửi cho Tiêu Chính Vũ cái tin nhắn Tiêu tổng, hoa viên khách sạn phòng 302, cầu Thanh Dao đã gửi tin nhắn, ở bên trong ngồi trong chốc lát, xem thời gian không sai biệt lắm, mở cửa toilet ra ngoài, Dư Hân Khiết đang ở trước gương chỉnh trang, vui sướng khi người gặp họa mà liếc liếc mắt nhìn Nhạc Thanh Dao, "Thanh Dao, Tưởng đạo đối với cô thực vừa lòng, cô phải nắm chắc cơ hội đó.""Đương nhiên." Nhạc Thanh Dao rửa sạch tay, lại lắc lắc, vẩy tay dính lên người Dư Hân Hân Khiết phủi phủi " Cô làm gì vậy!"Nhạc Thanh Dao xin lỗi "Aiya, xin lỗi, không ướt chứ?"Dư Hân Khiết hung hăng mà trừng mắt nhìn Thanh Dao hong khô tay, xoay người đi ra phòng, mặt Tưởng đại đạo diễn đã so được với mặt trời hoàng hôn, ánh mắt nhìn Nhạc Thanh Dao cũng trần trụi. Tưởng Duệ Hoa vẫy vẫy tay với cô, "Thanh Dao lại đây, vừa rồi cô cũng chưa uống rượu, lại đến bồi tôi uống vài chén."Nhạc Thanh Dao đi qua ngồi xuống, Dư Hân Khiết theo sau vào phòng, kiêu căng ngạo mạn mà ngồi xuống chỗ của chính mình. Nhạc Thanh Dao liên tục kính Tưởng Duệ Hoa mấy chén, mặt vẫn như cũ không đổi Hàng nói "Thanh Dao, tửu lượng cô tốt như vậy, trước kia sao tôi không phát hiện."Nhạc Thanh Dao trở về một câu, "Điều đó chứng minh anh chẳng hiểu gì về tôi.""Tửu lượng như này, đều là do luyện mà ra." Dư Hân Khiết nói "Thanh Dao không uống say, đợi lát nữa đưa Tưởng đạo về khách sạn đi."Nhạc Thanh Dao nói "Tôi say rượu không lái xe, cho nên, vừa rồi đã gọi bạn trai tới đón.""Bạn trai?" Mã Vân Tường dùng ánh mắt hoài nghi nhìn cô."Đúng vậy."Tưởng Duệ Hoa đặt tay lên vai cô, nói "Cô còn trẻ, về sau có cơ hội nổi tiếng, có bạn trai sẽ bị liên lụy, mau chia tay đi."Ngồi quá gần, Nhạc Thanh Dao bị cái miệng đầy mùi rượu của hắn ghê này, có người từ ngoài phòng gõ cửa tiến vào, Nhạc Thanh Dao ngẩng đầu, thấy Tiêu Chính Vân Tường là người đầu tiên đứng lên, hàn huyên nói "Tiêu tổng, ngọn gió nào thổi ngài tới đây vậy?"Tiêu Chính Vũ nhìn Nhạc Thanh Dao đang bị Tưởng đạo bá vai, "Có chút việc."Tưởng Duệ Hoa nhìn về phía chàng trai trẻ tuổi đột nhiên bước vào, ngay cả Mã Vân Tường cũng tất cung tất kính với người này, nghĩ đến không phải nhân vật nhỏ, "Vị này là?"Mã Vân Tường nói "Vị này chính là Tiêu tổng của tập đoàn Truyền Kỳ."Tập Đoàn Truyền Kỳ gần như khống chế giả nửa cái giới giải trí. Nhắc tới tập đoàn Truyền Kỳ, trong giới giải trí dù là đại đạo diễn hay là đại minh tinh, đều phải kính ba phần, Tưởng Duệ Hoa tự nhiên cũng không ngoại tuy rằng uống rất nhiều rượu, nhưng thần trí vẫn rõ ràng, nghe được đại danh của giám đốc tập đoàn Truyền Kỳ, lập tức muốn cùng hắn bắt tay, "Hóa ra là Tiêu tổng, hân hạnh gặp gỡ."Mã Vân Tường tò mò Tiêu Chính Vũ vì sao đột nhiên xuất hiện, nhưng cũng không dám hỏi, "Tiêu tổng ăn cơm chiều sao? Tới đây, ngồi ngồi, tôi lại tìm người gọi thêm vài món ăn.""Không cần, tôi tới đón người.""Đón người?"Tiêu Chính Vũ ý chỉ Nhạc Thanh Dao, "Bạn gái."Mã Vân Tường ngơ ngác mà nhìn Nhạc Thanh Dao, cô ta là bạn gái Tiêu Chính Vũ? Bạn trai trong miệng Nhạc Thanh Dao trong chính là Tiêu Chính Vũ?Nhạc Thanh Dao hàm chứa cười từ chỗ ngồi đứng lên, đi đến bên cạnh Tiêu Chính Vũ, nắm cánh tay của anh, "Sao tới nhanh vậy?""Anh ở gần đây."Tưởng Duệ Hoa giờ khắc này cười đến xấu hổ, "Hóa ra Nhạc tiểu thư là bạn gái Tiêu tổng."Mã Vân Tường giống như là ăn phải ruồi bọ, "Này...... Tiêu tổng cũng quá kín tiếng rồi."Tiêu Chính Vũ dùng ánh mắt sủng nịnh nhìn Nhạc Thanh Dao, "Là Thanh Dao muốn giấu cho nên vẫn luôn không công khai."Tưởng Duệ Hoa cùng Mã Vân Tường đều bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng có chút không yên. Mã Vân Tường nói với Tưởng Duệ Hoa là đêm nay sẽ tìm mỹ nữ tiếp đãi hắn, mà Tưởng Duệ Hoa lại nhìn trúng Nhạc Thanh Dao là loại nữ minh tinh có thể bồi nghĩ tới, Nhạc Thanh Dao lại là người phụ nữ củaTiêu Chính Chính Vũ nói "Không quấy rầy các vị tụ họp, tôi cùng Thanh Dao đi trước."Mã Vân Tường cười đến khó coi, "Được, Tiêu tổng đi thong thả."Nhạc Thanh Dao nhìn lướt qua Dư Hân Khiết ở bàn đối diện, khóe môi gợi lên một tia cười, kéo cánh tay Tiêu Chính Vũ xoay người rời thang máy, Nhạc Thanh Dao buông lỏng cánh tay của Tiêu Chính Vũ, nói một câu, "Cảm ơn."Tiêu Chính Vũ không hỏi cũng biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, trong giới nữ minh tinh bị yêu cầu bồi ăn cơm bồi rượu đều là chuyện Thanh Dao lấy ra chìa khóa xe, Tiêu Chính Vũ nói "Cô uống rượu, ngồi xe tôi đi.""À, được."Nhạc Thanh Dao uống bảy,tám ly rượu trắng, lúc uống sắc mặt không thay đổi, nhưng đi được vài bước, đầu bắt đầu đau. Sau khi lên xe Tiêu Chính Vũ, liền lăn ra tiểu khu Nhạc Thanh Dao ở rồi mà cô còn không có tỉnh. Tiêu Chính Vũ nhẹ nhàng lắc lắc, "Tỉnh tỉnh."Nhạc Thanh Dao giật giật, đem đầu ngả hướng ra phía ngoài, tiếp tục vấn đề thời gian nên có thể mình sẽ ra chương hơi chậm. Mong mọi người thông cảm. Cảm ơn mọi người!
Tác giả Hi Nguyệt Công Tử Thể loại Ngôn Tình, Trọng Sinh Giới thiệu Nhạc Thanh Dao là nữ minh tinh có danh tiếng, ít nhiều cũng là diễn viên tuyến 3, mức độ nổi tiếng vẫn là rất hôm nọ, cô đột nhiên trọng sinh về một năm trước. Sau đó không hiểu ra sao tai một vụ tai nạn giao thông, cứu sống một anh tổng tài, vừa cao lớn, đẹp trai lại giàu có Có ơn cứu mạng, tự nhiên phải lấy thân báo đáp. Từ đây ôm đùi nam chính, ở giới giải trí vươn lên, "hồng" thấu nửa bầu trời. *"hồng"= bạo hồng= nổi tiếng nhanh và có nhiều người hâm mộ. Từ này hiện nay được giới trẻ Trung Quốc sử dụng với hàm ý chỉ ai đó "đạt được thành công và nhanh chóng nổi tiếng chỉ sau một đêm".
Hán Việt Nhất nhập hào môn xuất bất loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Làm giàu, Giới giải trí, Khế ước tình nhân, Nhẹ nhàng, dài 60 chương + 2 phiên vật chính Tiêu Chính Vũ - Nhạc Thanh ánNhạc Thanh Dao là nữ minh tinh có danh tiếng, ít nhiều cũng là diễn viên tuyến 3, mức độ nổi tiếng vẫn là rất hôm nọ, cô đột nhiên trọng sinh về một năm đó không hiểu ra sao tai một vụ tai nạn giao thông, cứu sống một anh tổng tài, vừa cao lớn, đẹp trai lại giàu cóCó ơn cứu mạng, tự nhiên phải lấy thân báo đây ôm đùi nam chính, ở giới giải trí vươn lên, "hồng" thấu nửa bầu trời.*"hồng"= bạo hồng= nổi tiếng nhanh và có nhiều người hâm mộ. Từ này hiện nay được giới trẻ Trung Quốc sử dụng với hàm ý chỉ ai đó "đạt được thành công và nhanh chóng nổi tiếng chỉ sau một đêm". *Note nam chính cực kì sủng nữ chính.
vua vao hao mon ra khong duoc